Đừng giận, đừng buồn...
Thứ Hai, 25 tháng 11, 2013
Đừng vội nặng lời trách móc khi lỡ làm điều gì sai...
Sao không thấy gương mặt ai đang ngước nhìn - sợ sệt?
Đừng dùng những lời nói chua cay ấy - nói nhiều, coi thường, khó tính.....
Không thấy ánh mắt ai đã cụp xuống - dần hoang mang!
Thất vọng lắm!
Buồn nên im lặng...
Giận dỗi nên ngoảnh mặt bước đi...
Bước đi để mặc kệ, để tự giày vò...
Rồi quay lại - cần một ánh mắt thôi, ánh mắt biết níu tay giữ lại!
Mệt mỏi lắm lắm, khó chịu, lặng im mãi nên dồn nén, muốn vỡ tung....
Đừng trả lời câu hỏi khi ánh mắt vẫn còn đang bận rộn, chưa thể ngước nhìn
Lạnh nhạt lắm!
Đừng trợn mắt thế chứ...đáng sợ!
Khẽ thôi, đừng lớn tiếng...có lẽ sắp vỡ vụn rồi!
Đừng vội kết luận, đừng.....& đừng.....nhiều lắm!
Viên kẹo đã quen bọc đường...lẽ nào...
Đắng ngắt!
Sao không dịu ngọt như đã từng?
Nếu không được...
Sao không lắng nghe, chút ít thôi, để hiểu!
Nhưng cần nhất...
Sự quan tâm - sao không nhìn & cảm nhận, để sẽ chia...
Biết không? Áp lực quá nhiều!
Viên kẹo vốn dĩ ngọt ngào,sao cứ luôn miệng bảo rằng đắng, nó nghe đấy nhé! Và rồi nó cũng nghĩ mình đắng, đắng thật...nó tin thế và cứ giữ hoài như thế - vị đắng không phải là nó!
.............
Nắm tay nhé, hứa là nắm chặt nhé, dù cố vùng vẫy thoát ra! Nhớ nhé, kiên nhẫn chút thôi, lắng nghe, đừng chê trách dù là nói những gì....để xoa dịu cõi lòng mỗi khi dỗi hờn, để thấy nụ cười, để được yêu thương, để bên nhau...!
Tags:
tuy-but
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét